Nguyên Thạch

Cột mốc có chân

( Góp với bài thơ: Cột mốc biên cương - Vũ Thị Minh Nguyệt )

Cột mốc biên cương.
Mốc có chân.
Tuy chậm mỗi năm cứ tiến dần.
Thăng Long.
Thành cổ.
Xuyên Thành Nội.
Trời biển Quảng Đà Giang Trạch Dân.
 
Cột mốc vô hình móc cổ ai.
Xiết tay tham lại.
Trói tương lai.
Việt Nam .
Tỉnh lẻ thiên triều Hán.
Bao giờ thoát khỏi ách nhân tai.
 
Cột mốc linh hồn .
Tận Cà Mau.
Đồng hóa Hán Trung.
Dân hận đau.
Nghìn năm nô lệ hằn nhật nguyệt.
Ai chút lợi quyền đem Nước trao.
Cột mốc đúc bằng xương máu dân.
Ngổn ngang từ cổ chí lai tân.
Hồn thiêng rướm lệ bên bờ Ải.
Đất biển nghìn năm.
Bỗng mất dần.
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 5.4.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cột mốc có chân"